Yêu Hồ Đế Quân

Chương 16: Thao Vương


"đây là đâu..?".

Hàn Hạo đau đớn kéo lê thân thể thấy một đại thụ liền đi tới ngồi xuống điều tức vết thương.

"thật lạnh âm khí..".

"mặc kệ ta trước dưỡng hảo thương quay về tìm bọn họ báo thù một tay này..".

Hàn Hạo bình tĩnh nói bắt đầu dẫn động Huyết Thần Tử chân thân cả người huyết quang trên trán mở to con Huyết Nhãn như ma thần hàng thế.

"ọc...ọc..!?~~".

Cánh tay phải bị oanh nát thịt nát cùng các dây thần kinh đang chầm chậm mọc ra rồi dần dần thành cánh tay nguyên vẹn.

"phốc..!!~~".

Hàn Hạo nôn ra ngụm máu đen thở dốc sắc mặt trắng bệnh hơn rất nhiều.

"là Hàn Độc phản phệ..".

Hàn Hạo nhớ lại lúc trước độ lôi kiếp không cẩn thận Hàn Độc công phá lục phủ ngũ tạng sau dùng Huyết Thần Tử tạm thời áp chế nhưng giờ đều sắp không xong rồi.

"a..a.!!~~".

Hàn Hạo hít hơi thật sâu rồi hét lớn hai tay thủ ấn hàn khí tích tụ thành băng liên rồi sau đó đánh ra hơn mười trượng gần đó.

"ầm..!!~~".

Hố sâu lan rộng hàn khí bắt đầu bao chùm cánh rừng tạo thành băng giới trong người Hàn Hạo hàn khí mất kiểm sóat hắn đành phải rút ra ngòai khí sắc mới có chút hồng hơn.

"mọi người tản ra là băng khí..".

Nhìn mọi vật mắt thường đều đang nhanh chóng đóng băng lan tới họ Bạch Thiển kinh hãi lấy Côn Lôn Hư đánh ra bạch quang ngăn lại hàn khí.

"Hàn Hạo đang mất kiểm sóat Hàn Độc mọi người nhanh lên hướng kia..".

Bạch Thiển dẫn đầu cản lại hàn khí cho mọi người đằng sau có cơ hội đuổi kịp.

"Băng tĩnh như nước lúc động nhanh hơn thiểm lôi..".

Hàn Hạo như lĩnh ngộ ra gì đó khí tức lúc cao lúc trầm lúc lặng như biển không gió lúc cao trào như biển gặp bão hai mắt mở ra rét lạnh hàn khí khiến không khí đều phải ngưng thành tuyết mồm quát lạnh.

"Băng Thế Băng Hồ Thần..".

"rống..r..r.!!~~".

Một quái vật được triệu hồi đi ra hình thành từ bão tuyết lộ ra chân thân ba mươi trượng độ cao cùng Tứ Vĩ hơi phe phẩy không sai nó chân chính là Băng Thần Hồ lúc trước chỉ là trong lúc nhất thời Hàn Hạo ngộ ra một ta Băng Thế còn bây giờ là Đại Thành Băng Thế Băng Thần Hồ.

"ta còn phải cảm tạ các ngươi đây ha ha..".

Hàn Hạo rống lớn âm thanh vang lên tứ phía.

"là Băng Thế sao..?".

Bạch Thiển giật mình nói.

"bây giờ cùng cảnh giới Hóa Thần không ai là đối thủ của hắn rồi Địa Tiên nếu sơ sảy đều bị âm chết..".

Đại trưởng lão thổn thức nói vừa nói xong mọi người đều giật mình kinh sợ lạnh cả lưng vẻ mặt in chữ "Biến Thái."

"thật mạnh Băng Thế bình sinh ta chưa gặp qua ai mạnh mẽ như ngươi..".

Đại thú đầu hơi giống sư tử nhưng có chút giống Cùng Kỳ cao hơn trăm trượng mỗi bước đi đều là động đất hóa thành áo nâu tráng hán khen ngợi nói.

"Thao Vương...".

Hồ Tộc người đề phòng hơn.

"ngươi là ai?."

Hàn Hạo mặt không cảm xúc nói sau lưng Băng Thần Hồ mạnh mẽ gầm thét trợ uy.

"ngươi có thể gọi ta là Thao Vương cũng được ngươi họ Hàn.?.".

Thao Vương cười thân thiện hỏi.

"không sai..".

Hàn Hạo gật đầu nói.

"ta cùng tổ gia gia ngươi là chỗ giao tình ngươi cũng nên gọi ta một tiếng Thao gia gia chứ..".

Thao Vương cười nhẹ nói.

Bạch Thiển nghe xong thầm mắng vô sỉ vội khuyên Hàn Hạo nói.

"Hàn đệ đừng nghe hắn nói bậy hắn chuyên thôn phệ Hồ Tộc chúng ta tộc nhân sau này bị lão tổ phong ấn đệ đệ đừng tin lời hắn".

"im miệng..".

Hàn Hạo giơ tay ngăn lại nói rồi nhìn Thao Vương hỏi.

"tổ gia gia ta tên gì?".

"Hàn Thiên..".

Thao Vương vẫn cười nói nhẹ.

"cái gì không thể nào?."

Bạch Thiển kinh hãi nói tổ gia gia Hàn Hạo lại là một trong nhị tổ của Hồ Tộc còn nữa lại là một Thần Cảnh cường giả.
"thật..?".

Hàn Hạo nhíu mày hỏi.

"không giả ta nhìn ngươi diện mạo giống đến tám phần tổ gia gia ngươi lúc trẻ..".

Thao Vương cười nói.

"ngừng..cho dù là thật nói mục đích của ngươi đi..".

Hàn Hạo nhíu mày nói.

"ta muốn ngươi giúp ta rời khỏi đây..".

Thao Vương biết không thể lừa được Hàn Hạo đành nói thẳng.

"Hàn Hạo không được đáp ứng hắn nếu hắn ra được sẽ mang cho Hồ Tộc rất lớn tai họa..".

Bạch Thiển lo lắng hét lớn chúng trưởng lão cũng căng thẳng không kém .

"phong ấn của Thần Cảnh ta nho nhỏ Hóa Thần sao có thể mở được..?".

Hàn Hạo nhíu mày bình tĩnh nói.

"không hẳn là hết cách năm xưa Hàn Thiên phong ấn ta nhưng chỉ các ngươi một mạch mới có thể giúp ta lấy lại tự do chỉ cần ngươi nhỏ huyết lên tảng trấn yêu thạch kia ta sẽ ra được..".

Thao Vương cười nói không phải hắn không muốn bắt Hàn Hạo để trả thù Hàn Thiên vạn năm qua nhốt hắn cơn giận nhưng khi nhìn thấy Bạch Thiển mang theo người có cả Thánh Vị hai người cùng hắn tương đương thì hắn lại khôn khéo thay đổi biện pháp.

"ta thả ngươi có lợi ích gì?".

Hàn Hạo nhìn vẻ mặt Bạch Thiển căng thẳng thì nhìn Thao Vương cười hỏi.

"ngươi muốn gì?"..

Thao Vương thấy Hàn Hạo sắp đồng ý thì vui mừng nói..

"bọn họ hại chết phụ mẫu ta ta chỉ là Hóa Thần Cảnh nho nhỏ Yêu Hồ không thể làm gì được họ ta cần lực lượng để báo thù..".

Hàn Hạo tức giận nói lớn Băng Thiên Hồ cũng gầm gừ gào lên.

Nhìn thấy Hàn Hạo không giống nói dối Thao Vương nhìn Bạch Thiển cười nói.

"không ngờ hậu nhân của Hàn Thiên bị các ngươi hại ra nông lỗi này ha ha..".

"im miệng Thao Vương...Hàn Hạo ngươi lên suy nghĩ lại ngươi nếu mà thả Thao Vương ra thì sẽ là tội nhân thiên cổ của Hồ Tộc..".

Bạch Thiển nghe xong lời của Hàn Hạo thì vội vàng khuyên nhủ.

"Hàn Hạo dù sao cha ngươi Hàn Nguyệt cũng là chính nhân quân tử luôn dốc lòng vì Hồ Tộc ngươi không được làm xấu thanh danh của hắn..".

Đại trưởng lão tức đến dựng râu trừng mắt quát hỏi Hàn Hạo.

"ha ha cống hiến vì Hồ Tộc để rồi bị các ngươi hại chết cả nhà các ngươi đến để bắt ta sao??...Hồ Đế...".

Hàn Hạo trầm giọng xuống hỏi bật lại Bạch Thiển.

"ngươi đừng hiểu lầm chúng ta ta đến muốn ngươi về đảm nhiệm tộc trưởng vị trí".

Bạch Thiển buồn lòng nói.

"giả nhân giả nghĩa cái vị trí ấy đánh đổi sinh mạng phụ thân ta ta không cần..".

Hàn Hạo tức giận chỉ tay quát lớn.

"mắng tốt lắm ha ha ngươi giúp ta ra ngòai ta diệt Hồ Tộc cho ngươi..ha ha...".

Thao Vương cười lớn nói.

"Hàn Hạo ngươi hiểu lầm ta thật rồi.."

Bạch Thiển vẫn cố giải thích nói.

"thù một tay này ta không quên đâu..?".

Hàn Hạo giơ lên cánh tay phải nhìn Bạch Thiển lạnh lùng nói.

"ngươi đã khỏi..".

Bạch Thiển giật mình nói.

"không cần ngươi quan tâm ..".

"Thao Vương ta cần ngươi tinh huyết ba giọt để đột phá Tiên Cảnh..".

Hàn Hạo nhìn chằm chằm Thao Vương giảo họat nói.

"ngươi có thể thứ khác được không?".

Thao Vương giật mình nói bản mệnh tinh huyết của hắn nếu bị thương sợ rằng mấy ngàn năm ăn huyết thực của vạn sinh linh e rằng mới lành hẳn.

"không ta chỉ cần ngươi bản mệnh tinh huyết ba giọt nếu không giao dịch này e rằng quên đi",

Hàn Hạo được đà công phu sư tử ngọam hết cỡ .

"ngươi thật giảo họat được rồi cầm lấy..".

Thao Vương cười nói tay vung ra ba giọt tinh huyết cho Hàn Hạo Thao Vương là thượng cổ dị thú là hỗn chủng Long Tộc tinh huyết rất quý.

Hàn Hạo lắc tay Băng Phách thu lại tinh huyết.
Đăng bởi: